THẦN CHẾT CHỜ TRONG TÚI NGỦ

Ký sự: THẦN CHẾT CHỜ TRONG TÚI NGỦ
—o0o—
Đoàn nghiên cứu sinh ( thực tập) chúng tôi gồm 4 người: Sơn ( Trưởng đoàn); Hải; Đào và tôi.
Chúng tôi đi vào một cánh rừng rậm nhiệt đới, công việc đầu tiên của nhóm là phát quang một khu đất vừa đủ dựng trại cho 4 người. Chúng tôi dọn dẹp vệ sinh, dựng 4 góc 4 lều cho mỗi người.
Chúng tôi lên thời gian biểu cho từng ngày:
– 6 giờ 00: Thức dậy, làm vệ sinh cá nhân.
– 6 giờ 30: Ăn sáng và chuẩn bị.
– 7 giờ 00: Vào rừng tham quan, nghiên cứu.
– 11 giờ 00: Trở về, nấu nướng, ăn trưa.
– 12 giờ 00: Nghỉ trưa.
– 12 giờ 45: Thức dậy, chuẩn bị.
– 13 giờ 00: Vào rừng tham quan, nghiên cứu.
– 16 giờ 00: Trở về, nấu nướng, ăn chiều.
– 17 giờ 00: Vệ sinh cá nhân.
– 18 giờ 00: Họp tổng kết, rút kinh nghiệm.
– 20 giờ 00: Đi ngủ.
Ngày nào chúng tôi cũng thực hiện nghiêm túc thời gian biểu này.
Thời gian cứ thế trôi đi thật nhanh: 1 ngày; 2 ngày; 3ngày… Rồi một ngày nọ, khi cả ba người chúng tôi đã thức dậy, làm vệ sinh cá nhân và chuẩn bị ăn sáng, thấy vắng nhóm trưởng. Chúng tôi nhìn về phía lều của anh ta thì ôi thôi, anh ta vẫn còn đang ngủ.
Chúng tôi mỗi người một suy nghĩ: người thì bảo đánh thức anh ta dậy – người thì bảo cứ để anh ta ngủ thêm chút nữa, vì hôm qua chắc anh ta mệt lắm… Rồi chúng tôi cũng thống nhất để anh ta ngủ thêm chút nữa.
Nhưng đợi mãi, mặt trời đã lên cao, nhìn đồng hồ đã gần 8 giờ mà anh ta thì vẫn ngủ. Chúng tôi tiến lại phía lều của anh ta định đánh thức anh ta dậy, thì ô hay lạ chưa, một hiện tượng chưa từng thấy đập vào mắt chúng tôi: anh ta không ngủ, nằm đó con mắt thì mở để lộ ra tâm trạng vừa sợ sệt, vừa nhìn chúng tôi và ra hiệu như cầu cứu, mong chúng tôi làm cho điều gì đó cho anh ta.
Phải một lúc, theo ánh mắt chỉ đường của anh ta, chúng tôi nhìn thấy phía dưới cái gối ( chỗ cổ) có một đống gì đen đen. Tiến sát lại gần hơn, qua cái mùng thưa, chúng tôi đã xác định được thủ phạm: một con rắn hổ mang đang cuộn tròn dưới cổ anh ta. Bây giờ chúng tôi đã hiểu nguyên nhân khiến Sơn dậy trễ ( trong khi anh luôn là người dậy sớm nhất, trước cả chúng tôi).
Thế rồi chúng tôi liền họp nhanh đột xuất để tìm cách cứu anh ta, nhưng mọi phương án đều vô hiệu, vì chỉ cần làm cho con rắn giật mình thì Sơn sẽ mất mạng ngay.
– Cuối cùng chúng tôi cũng tìm được phương án tạm coi là khả thi nhất: Chúng tôi vén một góc màn ở phía chân của Sơn, đốt một đống khói và hồi hộp chờ đợi: Hình như việc làm của chúng tôi có kết quả tốt, con rắn bắt đầu cựa quậy; nhúc nhích. Chúng tôi hy vọng con rắn sẽ bò đi. Nhưng không, con rắn chưa kịp bò ra thì Sơn đã ra hiệu dừng lại vì khói làm anh ta ngạt thở – vậy là có thể anh ta không chết vì rắn mà chết vì khói; chúng tôi hiểu ý liền ngừng hun khói lạivà tìm phương án khác.
May mắn thay, chúng tôi còn có Đào – cô gái có biệt danh là bộ nhớ của lớp. Đào đóng góp ý kiến: – Mình nhớ lại khi học về rắn, thầy giáo có giảng: rắn là động vật biến nhiệt. Thế là chúng tôi cùng nhau gỡ tấm bạt che trên nóc mùng của Sơn và chờ đợi.
Ánh nắng ngày một gay gắt xuyên qua cái mùng thưa chiếu vào mặt Sơn và con rắn. Chỉ một lúc sau, con rắn cựa quậy, nhúc nhích, rồi từ từ kéo dài người ra, bò vắt ngang qua cổ, xuống ngực, xuống chân, rồi chui ra khỏi mùng chỗ chúng tôi đã vén lên và hun khói trước đó.
Rồi dường như chỉ chờ có thế, hai tiếng “ pặc, pặc” vang lên khi Hải và tôi cùng vung con dao cán dài lên, con rắn đứt thành 3 đoạn.
Chúng tôi kéo Sơn ra khỏi lều, đặt anh ta nằm nơi thoáng mát cho tỉnh lại.
Sau một hồi lâu, Son định thần lại và kể cho chúng tôi nghe: Đêm qua khi mọi người đã ngon giấc, Sơn đã trằn trọc mãi , cuối cùng anh ta cũng ngủ thiếp đi. Trong lúc nửa mê, nửa tỉnh, anh thấy cái gì lạnh lạnh nơi cổ mình, lấy tay sờ nhè nhẹ, vật đó hơi trơn ướt và có vẩy. Sơn biết: một con rắn đã vào ngủ với mình, thế là Sơn phải nằm im không dám cử động, chỉ dám thở thật nhẹ suốt từ chập tối đến bây giờ.
Hôm nay, chúng tôi phải nghỉ vừa vì quá mệt, quá sợ; vừa để rút kinh nghiệm qua sự việc vừa rồi. Cuối cùng một kinh nghiệm rất quý báu được rút ra là: Chúng tôi đã không phát quang khu mình cắm trại đủ rộng để tránh muông thú các loại chứ không riêng gì loài rắn. Thế là kế hoạch ngày hôm sau đã có: – Phát quang thật rộng khu mình dựng trại.